Vào giờ giải lao giữa buổi học tại một trường đại học nọ, các sinh viên đang tranh luận về việc có là thiếu đạo đức hay không khi một người chỉ tập trung vào chính mình, mục tiêu của mình, bất chấp những người khác để có thể tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình? Người thì cho đó là ích kỷ, kẻ thì nói điều đó là cần thiết vì chỉ mình mới biết mình muốn gì, cần gì và mỗi người đều có quyền mưu cầu hạnh phúc riêng… Cuộc tranh luận đi đến ngõ cụt vì mỗi người đều có lý của họ, cho đến khi giáo sư vào lớp. Họ đành nhờ giáo sư của mình để giải quyết việc tranh luận này.
Giáo
sư nghe xong mỉm cười, ông nói, “hãy giải lao thêm một chút, giờ chúng ta sẽ chơi một trò
chơi”. Nói rồi ông đưa cho tất cả các sinh viên của mình mỗi người một quả bóng
bay. Ông yêu cầu họ bơn khí nhẹ vào trong đó, sau đó viết tên của mình lên quả
bóng bay đó.
-
Giờ thì trò chơi bắt đầu- giáo sư nói, các em hãy thả những quả bóng bay này ra.
Hãy tưởng tượng quả bóng bay này là mục
tiêu của riêng mỗi người, hạnh phúc của mỗi người, nhiệm vụ của chúng ta là tìm
ra và lấy lại được nó. Căn phòng nhỏ này là thế giới của chúng ta, bàn ghế đây
là những trở ngại, khó khăn trong cuộc sống và các bạn đây là những người thân, họ hàng,
bạn bè hoặc người xa lạ trong xã hội. Nào các em, hãy bắt đầu đi tìm hạnh phúc
của riêng mình!
Các
sinh viên bắt đầu cuộc chiến để tìm lại quả bóng bay. Căn phòng nhỏ, lượng người
đông, bàn ghế chắn đầy lối và những quả bóng bay được bơm khí nhẹ đang bay khắp
phòng không theo quy luât nào cả. Những sinh viên trèo lên bàn, xô đẩy ghế, nhảy
lên bàn, xô đẩy nhau để tóm những quả bón bay. Một số túm được quả bóng đầu tiên,
đọc tên và lại thả nó ra. Cứ thế, một cảnh tượng thật hỗn loạn. Những vụ va chạm
nhỏ, những lời phàn nàn, trách móc về nhau bắt đầu nổi lên giữa các sinh viên…
Hết
thời gian sau theo quy định, các sinh viên được yêu cầu dừng cuộc chơi. Họ ngồi
xuống, thở dốc, và tổng kết lại: Hầu hêt mọi người đều không tìm thấy được quả
bóng của mình, chỉ một số rất nhỏ may mắn tìm thấy, nhưng họ bị những người không
tìm thấy kia nhìn với anh mắt không hài lòng thậm chí phàn nàn về cách mà họ tìm
thấy bóng, hình như đã có những xô xát trong việc đó.
Giáo
sư nhìn các sinh viên của mình một cách thông cảm, rồi ông nói: quả thực là khó
khăn, kiếm tìm hạnh phúc không bao giờ là dễ dàng cả. Hãy nghỉ một chút, chúng
ta sẽ bắt đầu lại theo cách khác.
Giờ
thì giáo sư yêu cầu các sinh viên thả những quả bóng bay đó ra, và thay vì tìm đúng
quả bóng bay của mình ông yêu cầu họ hãy lấy quả bóng bay đó, bất kỳ quả nào.
Chỉ
một loáng, các sinh viên đã lấy lại đủ mỗi người một quả bóng bay, không mất
nhiều công sức, không có va chạm hay xô xát gì. Lúc này giáo sư yêu cầu mỗi người
hãy nhìn tên trên quả bóng trong tay mình và trả lại nó cho chủ nhân của nó. Mọi
chuyện quá dễ dàng, cũng chỉ vài phút, mỗi người đã có trong tay quả bóng bay với
đúng tên mình.
Giáo
sư mỉm cười nói với toàn bộ những sinh viên của ông: “Đây chính là câu trả lời
cho những câu hỏi mà các em vừa thảo luận, về sự ích kỷ hay giúp đỡ, về giữ
cho riêng mình hay cho đi trong cuộc tìm kiếm hạnh phúc của mỗi người. Thầy hy
vọng các em đã hiểu chúng ta cần làm gì để có thể đạt được điều đó”
Bài
học cuộc sống:
Ích
kỷ luôn tồn tại trong mỗi con người như một mặc định, nó không phải là thứ để
chúng ta phán xét, nó là cái để chúng ta chấp nhận như một thực tại và điều chỉnh
nó. Đặc biệt, đối với tuổi mới lớn, khi bộ não trước trán chưa hoàn thiện, cuộc
sống của teen là tôi-ở đây-và bây giờ, ích kỷ như là một chỉ dấu của sự đang trưởng thành.
Mọi
người đều có quyền tìm kiếm hạnh phúc của riêng mình, và suy cho cùng, đó chính
là cuộc sống. Chỉ mỗi cá nhân mới biết mình cần gì, muốn gì và cái gì mang lại
cho mình hạnh phúc.
Tuy
nhiên việc kiếm tìm hạnh phúc cá nhân không phải nhất thiết, không phải bao giờ
cũng là chỉ tập trung vào mình, phớt lờ người khác hay gạt người khác sang một
bên như ở trò chơi số một. Nó không giúp chúng ta tìm được cái mình muốn tìm nhanh
hơn. Mà thực tế, sự hợp tác, sự giúp đỡ người khác lại giúp chúng ta dễ dàng hơn
trong việc riêng của chính mình.
Bạn
sẽ có được hạnh phúc nếu bạn giúp người khác tìm thấy hạnh phúc của họ. Đức Đạt
Lai Lạt Ma nói: “Nếu bạn muốn hạnh phúc, hãy thực hành lòng từ bi”.
Giúp
đỡ người khác mang lại cho chúng ta hạnh phúc vì ba lý do:
Chuyển
hướng sự lo lắng: Khi bạn bớt lo lắng hơn về nhu cầu của bản thân – trong trường
hợp này là việc tìm kiếm quả bóng bay của riêng mình – thì sự căng thẳng của cuộc
săn lùng đó sẽ giảm đi. Việc không tập trung vào thực tế là bạn không thể tìm
thấy quả bóng bay của riêng mình sẽ giúp bạn chuyển sự chú ý ra khỏi vấn đề của
chính mình. Cảm giác thương xót thay thế cảm giác cần thiết.
Bình
thường hóa sự khó khăn: Quan tâm đến người khác giúp chúng ta nhớ rằng tất cả
chúng ta đều đang phải đối mặt với những vấn đề tương tự trong cuộc sống – bất
kể mức độ nghiêm trọng của vấn đề cá nhân ra sao.
Đôi
khi, khi chúng ta tập trung vào các vấn đề của chính mình, chúng sẽ được nhìn
nhận theo quan điểm khi chúng ta gặp phải nỗi đau thực sự của người khác. Khi
đó, thật dễ dàng để nhận ra rằng chúng ta đã dành quá nhiều sự chú ý cho vấn đề
của chính mình. Lòng trắc ẩn giúp chúng ta nhìn nhận vấn đề của mình một cách
đúng đắn.
Kết
nối: Kết nối với người khác bằng cách
giúp đỡ họ có thể mang lại hạnh phúc cho cuộc sống của bạn. Con người là sinh vật
xã hội cần có sự kết nối tích cực với người khác để được hạnh phúc. Kết nối với
những người khác làm phong phú thêm cuộc sống của chúng ta và mang lại cho
chúng ta cảm giác thỏa mãn.
Comments
Post a Comment