Vào
năm đó, thời tiết bỗng trở nên lạnh nhất trong lịch sử. Nước trên những dòng sống,
con suối đóng thành băng, tuyết rơi kín trời, rau cỏ lụi tàn và thức ăn trở nên
khan hiếm. Không thể chịu nổi sự khắc nghiệt, rất nhiều loài động vật đã chết vì
đói và rét. Và họ hàng nhà nhím cũng không phải là ngoại lệ.
Những chú nhím nhận ra tình hình nguy cấp nên đã quyết định tụ tập lại với nhau để giữ ấm. Bằng cách này, chúng che chắn và bảo vệ mình, không để những hơi ấm qusy giá từ thân thể của mình tản ra ngoài trời lạnh. Nhưng than ôi, những chiếc lông sắc như mũi giáo mà chúng sử dụng thương ngày như vũ khí giờ đây lại chống lại chúng. Những mũi giáo vô tình đó đâm vào da thịt gây tổn thương cho nhau, những người trong gia dình, những người bạn đồng hành thân thiết nhất của chúng.
Không
muốn bị tổn thương vì những vết đâm của người thân thiết và cũng không muốn gây
tổn thương cho người mình thương yêu, sau một thời gian, họ quyết định giữ khoảng
cách với nhau và bắt đầu chết, chết vì cô độc và chết vì cóng lạnh. Vì vậy, sau
tất cả họ buộc phải đưa ra lựa chọn: chấp nhận những mũi giáo của nhau hoặc biến mất vĩnh viễn khỏi Trái đất.
Một
cách khôn ngoan, họ quyết định quay lại với nhau và giải quyết vấn đề. Họ học
cách sống chung với những vết thương nhỏ do mối quan hệ thân thiết gây ra để giữ
ấm và tồn tại.
Khi
học đã quyết định, tin tưởng vào quyết định của mình, chấp nhận những vết thương,
tâm hồn học trở nên không còn lo sợ, chỉ còn cảm giác thanh thản, bình an từ bên
trong. Và kỳ diệu làm sao, cũng vì thế những mũi giáo sắc nhọn kia cũng tự nhiên
cụp xuống, nằm dẹp xuống da của chúng và gần như không còn có thể gây tổn thương cho nhau. Và khi ta chúng ôm nhau chặt nhất có thể, chẳng còn ngọn giáo nào từ chúng có thể tạo ra một cú đâm….
Một
vài suy nghĩ vụn.
Mỗi
khi những mối quan hệ gia đình hay người thân làm tổn thương bạn, xin hãy nhớ đến
câu chuyện này và những chú nhím, có thể nó sẽ có ích cho bạn.
Phải
chăng mối quan hệ tốt nhất không phải là mối quan hệ gắn kết những người hoàn hảo
lại với nhau mà là mối quan hệ mà các cá nhân học cách chung sống với sự không
hoàn hảo của người khác?
Và
đó cũng là gia đình bạn!
Hãy nhớ, ngọn giáo chỉ có thể đâm một ai đó nếu có khoảng cách. Khi ta ôm nhau thật chặt, chẳng có ngọn giáo nào từ người đó có thể đâm ta.
Quan
điểm của bạn thế nào? Hãy để lại ý kiến ở phần bình luận. Chia sẻ câu chuyện nếu
thấy nó có ý nghĩa.
Comments
Post a Comment