Những bài học cuộc sống hài hước mà sâu sắc trẻ em dạy cho người lớn- chuyện nên đọc.

Câu chuyện số 1: Mặt sau của tấm bản đồ

Một người cha là giáo sư địa lý đang đọc một cuốn tạp chí và thỉnh thoảng cô con gái nhỏ 5 tuổi của ông lại làm ông mất tập trung. Để khiến cô bận rộn, anh xé một trang có in bản đồ thế giới. Anh xé nó thành nhiều mảnh to nhỏ khác nhau, vò trộn nó một cách lộn xộn rồi đưa cho con gái và yêu cầu cô vào phòng ghép chúng lại với nhau để chúng có thể trở thành tấm bản đồ đúng như ban đầu. Quả thật sau khi xé xong anh nghĩ rằng ngay cả người lớn, giỏi địa lý như anh cũng gặp khó khăn khi ghép lại được tấm bản đồ thế giới này

ghep lai tam ban do


Anh chắc chắn rằng cô sẽ mất cả ngày để hoàn thành công việc đó. Nhưng cô bé đã quay lại trong vòng vài phút với bản đồ hoàn hảo…… Không một chỗ nào bị sai, không một châu lục, vùng đất hay đất nước nào bị xê dịch hay mất mát. Người bố tròn mắt ngạc nhiên về cô bé chưa đi học nhưng quá giỏi địa lý của mình. Chả có nhẽ cô ấy là thần đồng. Khi anh ấy hỏi làm sao cô ấy có thể làm điều đó nhanh như vậy, cô ấy nói:

“Ồ…. Bố ơi, mặt sau của tờ bản đồ này có khuôn mặt của một người đàn ông đẹp trai bố ạ…..Việc con làm là ghép làm sao cho khuôn mặt đó không bị sứt mẻ, sai lệch hay mất mát gì. Khi khuôn mặt đó phẳng phiu, không còn vết sẹo nào thì công việc đã hoàn thành và con mang lại trả cho bố.

Cô bé nháy mắt tinh nghịch với bố rồi chạy ra ngoài sân chơi với những cô bạn vừa mới đến của nó để mặc ông bố giáo sư chưng hửng trong phòng

Ý nghĩa của câu chuyện:

- Bất kể cái gì, sự việc nào, trải nghiệm gì trong cuộc sống của chúng ta đều có hai mặt của nó, và MẶT TRÁI không phải bao giờ cũng là mặt tiêu cực, mặt tồi tệ như phần lớn chúng ta nghĩ.

- Bất cứ khi nào chúng ta gặp phải một thử thách hay một tình huống khó hiểu, hãy nhìn vào phía bên kia…. Bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy một cách dễ dàng để giải quyết vấn đề.

- Đôi khi vì nhiều kiến thức chuyên môn, nhiều thành kiến… mà người lớn thường ngay lập tức nhìn vào một mặt của vấn đê và dồn toàn bộ tâm trí vào đó mà không lật lại một lần để xem xét dù là thoáng qua mặt kia, đó chính là cái mà ngày xưa chúng ta và trẻ thơ hôm nay lúc nào cũng nhớ để làm.

- Đẹp trai luôn có giá trị, nếu không cô bé có lẽ đã không thèm ghép lại cái mặt đó chứ chưa nói đến lại ghép nhanh đến vậy. (ha ha ha ha…)

Câu chyện số 2: Buông bỏ là giải thoát

Có một nhà sưu tâm cổ vật nổi tiếng chuyên về gốm sứ cổ. Trong gian phòng của ông có những bình gốm cổ xưa, rất đẹp, có giá trị đến cả triệu đô la. Một ngày nọ, con trai ông không biết bằng cách nào đã thò tay vào trong chiếc bình gốm cổ dài niên đại nghìn năm giá trị cả nhiều trăm triệu đồng của ông. Anh đã đưa tay vào đó và không thể rút lại được. Cha cậu vô cùng lo lắng về con trai và về cái bình quý giá. Ông và những người giúp việc trong nhà đã cố gắng hết sức, tim đủ mọi cách nhưng đều vô ích. Vấn đề là không thể đập vỡ chiếc bình. Đúng lúc đó thì cậu bạn nhỏ tuổi của con trai ông vào và hỏi:

- Cậu đang nắm cái gì trong chiếc bình?

- Ờ, tớ đã lỡ bỏ con siêu nhân trị giá 200 nghìn bố tớ mới mua vào trong đó.

Mọi người giờ mới ớ ra. Ông bố hồ hởi nói:

- Giờ con chỉ cần mở bàn tay ra, chụm các ngon tay lại là con có thể thoát khỏi cái bình rồi.

Trước sự ngạc nhiên của họ, cậu bé nói: "Ôi không, thưa bố. Con không thể làm như vậy, vì nếu làm vậy con sẽ đánh rơi con siêu nhân của mình."

Ông bố vô cùng phẫn nộ giải thích rằng cái bình đó CỦA ÔNG đang giá bằng cả kho siêu nhân và nếu không làm như ông hướng dẫn, cái binh sẽ vỡ hoặc tay con sẽ bị giam cầm cả đời bởi chiếc bình. Tấ cả đều không có tác dụng, cậu bé vẫn ngồi đó mếu máo ôm chiếc bình bằng cái tay còn lại.

Lúc này cậu bạn mới nói nhỏ: cậu cứ buông cái con siêu nhân đó ra, tớ sẽ cho cậu con siêu nhân này của tớ, nói rồi cậu lôi con siêu nhân từ trong túi mình ra- nó là con siêu nhân tích hợp trí tuệ nhân tạo, trị giá 1 triệu đồng. Tớ sẽ tặng nó cho cậu nếu bạn buông con siêu nhân bé nhỏ kia ra.

Thật đơn giản, cậu bé buông tay, khép ngón và chiếc bình được giải thoát khỏi tay cậu.

Bài học của câu chuyện

- Nếu bạn muốn, hãy cứ gọi cậu bé là cậu bé ngu ngốc. Nếu muốn cười, bạn cứ hãy mỉm cười - nhưng sự thật là hàng ngàn người trong chúng ta cũng giống như cậu bé đó, quá bận rộn nắm giữ thứ đồ chơi nhất thời, vô giá trị của thế giới đến nỗi chúng ta không thể chấp nhận sự giải thoát cho chính mình. Tôi xin bạn hãy bỏ đi những chuyện vặt vãnh trong lòng. Hãy buông bỏ bởi buông bỏ là giải thoát.

- Nếu bạn muốn cười cha cậu bé hãy cứ cười, nhưng sự thật là hàng ngàn người trong chúng ta cũng giống như bố cậu bé đó, luôn lấy lợi ích của mình, cái “CỦA MÌNH” để khuyên bảo hay yêu cầu con hay người khác làm theo mình. Họ chỉ nghe theo vì lợi ích của họ, không phải vì lợi ích của chúng ta. Cậu bé sẽ không bao giờ làm theo bởi ‘CÁI BÌNH CỦA BỐ”

- Buông bỏ hay không thì chỉ người trong cuộc mới biết, đừng ngưỡng một ai đó khi họ tuyên bố buông bỏ. Trong hầu hết các trường hợp họ buông bỏ vì họ được hứa là sẽ có cái to hơn. Được 1 triệu thì xứng đáng để bạn buông bỏ 200k. Thề!

 

Comments