Bài học cuộc sống: Làm sao để luôn luôn bình tĩnh?

 Câu chuyện được đề xuất

Câu chuyện được đề xuất: Làm sao để luôn bình tĩnh.

Thái độ, hành vi cần thay đổi.

Chúng ta đều biết, nóng nảy không chỉ gây hại cho người khác mà còn gây hại cho mình cả về sức khỏe, tinh thần. Nóng nảy cũng cản trở chúng ta thành công trong các mối quan hệ từ gai đình, đến xã hội và trong công việc. Đối với thanh thiếu niên, với não bộ đang phát triển và khả năng lựa chọn hành vi phù hợp với tình huống còn hạn chế, việc bốc đồng, nóng nảy là điều khó tránh khỏi.

Khi bạn nhận thấy mình nóng nảy, hay con cái mình hay nóng giận, chúng ta đều có mong muốn thay đổi nó, quản lý nó. Trên thực tế, không phải lúc nào chúng ta cũng biết cần phải làm gì để quản lý sự tức giận của mình và phải làm gì để cải thiện tính hình khi con mình là đứa trẻ nóng nảy. Ngay cả khi chúng ta biết cần phải làm gì, cũng không phải lúc nào chúng ta cũng thực hiện được điều mình cần à hay muốn làm.

Thay đổi thái độ, hành vi của chính mình hay con cái mình thông qua những câu chuyện là một phương pháp được chứng minh là rất hiệu quả. Nếu bạn là người hay nóng giận hoặc con bạn cũng giống như bạn, câu chuyện sau đây là một gợi ý không tồi để cùng đọc nó.

nha su va nguoi dan ong


Ngày xửa ngày xưa ở một làng nọ có một người đàn ông tốt bụng nhưng cũng rất nóng nảy. Vì tính nóng nảy nên anh ta thường tức giận vì những điều nhỏ nhặt.

Trong vùng có một nhà tu hành rất thông thái, mọi người trong vùng thường đến với ông để xin những lời khuyên khi gặp vấn đề trong cuộc sống. Ông sống ẩn dật trong tịnh xá của mình ở một nơi khá xa ngôi làng.

Một ngày nọ, người đàn ông nóng tính kia đến gặp nhà tu hành và hỏi, “Thưa thầy, thầy gặp mọi ngời, sống với mọi người với tình yêu thương và không giận ai, mặc dù không phải ai cũng đối tốt với thầy hay nói những điều đẹp đẽ với thầy. Bằng cách nào mà thầy có thể như thế được? Xin hãy cho con biết bí mật của việc này là gì?”

Nhà tu hành nhìn anh và trả lời: “Ta không biết!”. Dừng lại một lát ông nói tiếp “nhưng ta biêt một điều bí mật còn quan trọng và cấp bách hơn với anh. Anh có muốn nghe nó không?”

Ngươi đàn ông ngạc nhiên và hỏi: “Bí mật của con ư! Đó là gì?"

“Con sẽ chết sau hai tuần trăng nữa.” Nhà tu hành buồn bã nói.

Nếu ai khác nói điều này, người đàn ông nọ có thể coi đó là trò đùa nhưng đó là lời của Thầy, một người rất giỏi và uy tín thì…

Nghe vậy, anh ta trở nên buồn bã và nhận sự gia trì của bậc tu hành rồi rời khỏi tịnh xá của người. Nhà sư nắm tay anh và nói: "gần hết tuần trăng hãy đến đây, ta sẽ ban phước cho con”

Từ lúc đó, bản chất của người đàn ông hoàn toàn thay đổi. Bây giờ, khi gặp ai, anh cũng đều nói chuyện một cách yêu thương và không bao giờ giận ai.

Anh dành phần lớn thời gian của mình để thiền định và chăm sóc phần mộ, thờ cúng tổ tiên. Anh ấy cũng đến gặp những người mà anh ấy từng cư xử không đúng mực và xin lỗi họ.

Chẳng mấy chốc, ngày cuối cùng của tuần trăng đã đến. Đệ tử nghĩ đến việc gặp nhà tu hành lần cuối và nhận phước lành của ông.

Anh ấy đến gặp nhà tu hành và nói: “Thưa thầy, thời gian của tôi sắp hết rồi. Xin hãy ban phước cho tôi.”

Nhà tu hành nói: “Phúc lành của ta luôn ở bên con, con trai của ta. Hãy kể cho ta nghe những ngày qua của con thế nào? Bạn có tức giận với mọi người không?

Người đàn ông đáp: “Không, không, tuyệt đối không. Con chỉ còn sống được một tuần trăng ngắn ngủi, sao có thể lãng phí vào những việc vô ích được! Con đã gặp mọi người với tình yêu thương và cũng tìm kiếm sự tha thứ từ những người mà con đã từng làm tổn thương.”

Nhà tu hành mỉm cười và nói: “Đó là bí mật về hành vi tốt của ta. Ta biết mình có thể chết bất cứ lúc nào nên ta luôn yêu thương mọi người và không bao giờ nổi giận với người khác”.

Người đàn ông bây giờ đã hiểu rằng Đạo sư của anh đã cho anh thấy nỗi sợ chết để dạy anh bài học cuộc sống này.

Comments