Con diều không có sợi dây- chuyện giáo dục trẻ về kỷ luật và tình yêu.


Có một cậu bé luôn cảm thấy bực bội và thiệt thòi so với chúng bạn cậu rất nghiêm khắc so với bố mẹ các bạn của cậu (cậu nghĩ thế). Cậu không được phép đi chơi quá giờ bố đã quy định, không được phép ra khỏi nhà vào buổi tối mà không có bố me đi cùng. Khi cậu muốn đi dự sinh nhật bạn vào buổi tối, bố mẹ cậu luôn ra điều kiện này, điều kiện kia và nếu vi phạm đặc quyền ấy sẽ bị cắt môt thời gian đủ dài… Đôi lúc cậu nghĩ có thể bố mẹ không yêu thương mình như các bố me khác. Cậu muốn lớn thật nhanh để được tự do, muốn làm gì thì làm…

cha va con tha dieu


Có lần cha cậu đưa cậu đi dự lễ hội thả diều. Cậu con trai nhỏ rất vui mừng khi nhìn thấy bầu trời tràn ngập những con diều đầy màu sắc. Cậu háo hức xin bố mua cho mình một con diều và một sợi dây có ống lăn để cậu có thể tự thả diều như mọi người. Bố cậu đồng ý, và hai cha con đã đến cửa hàng ở công viên nơi lễ hội đang được tổ chức để mua một con diều thật đẹp và một cuộn dây dài cho nó.

 

Cậu bé bắt đầu thả diều. Chẳng mấy chốc, con diều của cậu đã bay cao trên bầu trời. Một lúc sau, cậu con trai nói: “Cha ơi, con diều của chúng ta không bay cao bằng những con diều kia, có lẽ do sợi dây này đã giữ nó lại nên nó không thể bay cao hơn nữa”. Bố cậu mỉm cười. “thế con muốn làm gì với nó?”. Nếu chúng ta làm đứt dây của nó, nó sẽ tự do và sẽ bay cao hơn nữa. Chúng ta có thể cắt đứt sợi dây được không cha?” Người cha nhìn con và khích lệ. “được rồi, con hãy thử đi”

Cậu trai háo hức một tay giữ dây diều một tay cầm kéo và cắt đứt nó. Con diều bắt đầu bay cao hơn một chút. Điều đó khiến cậu con trai rất hạnh phúc.

Nhưng rồi, dần dần, con diều bắt đầu rơi xuống. Và ngay sau đó nó rơi xuống sân thượng của tòa nhà bên ngoài công viên. Cậu con trai nhỏ rất ngạc nhiên khi thấy điều này. Anh ta đã cắt đứt sợi dây của con diều để nó có thể bay cao hơn nhưng thay vào đó, nó lại rơi xuống. Cậu bé hỏi bố: “Bố ơi, con nghĩ rằng sau khi cắt đứt sợi dây, con diều có thể tự do bay cao hơn. Nhưng tại sao nó lại rơi xuống?”

 

Người Cha xoa đầu cậu con trai và giải thích: “Để diều bay lên không phải chỉ cần có gió, nó còn cần được điều khiển để phù hợp với hướng của gió, lực của gió để nhờ gió nâng lên. Gió thì luôn thay đổi và vì thế diều cần được điều chỉnh bằng đôi tay chúng ta thông qua sợi dây. Con nghĩ rằng sợi dây đang ngăn cản con diều bay cao hơn, điều đó có thể đúng. Diều không thể bay cao quá độ dài của dây. Nhưng con thấy không, diều luôn bay kể cả khi gió mạnh hay gió nhẹ, gió đổi hướng này hay hướng kia, đó là  nhờ vào sự điều khiển từ trong tay con thông qua sợi dây. Nếu con buông tay hoặc sợi dây bị đứt, diều sẽ bay lên nhưng cuối cùng nó sẽ rơi xuống vì nó không còn sự hỗ trợ, điều khiển mà con dành cho nó thông qua sợi dây bền chắc này”.

Người con ngước nhìn cha và nhìn những người vẫn đang điều khiển con diều nói với giọng tiếc nuối: Vâng ạ, con hiểu rồi. Nhưng giờ dây diều đã bị cắt. Con đã mất quyền điều khiển, diều thì rơi mà con thì mất diều…

Người cha ôm con trai vào lòng và nói: Điều quan trọng hơn cha muốn nói là, cha cũng muốn con bay cao, bay xa như cánh diều kia nên cha cần những sơi dây để hỗ trợ diều. Sợi dây đó là những kỷ luật, những giới hạn, những ranh giới, những nguyên tắc mà cha đã dành cho con để qua đó con luôn được cha hỗ trợ. Đó là lý do tại sao cha không cho con đi chơi bên ngoài mà không có thời gian nhất định để phải trở về. Đó là lý do tại sao ba không cho con đi chơi qua đêm khi mà ba không biêt rõ nơi đó như thế nào, không có sự cam kết, có sự liên lạc hoặc các điều kiện khác. Đó là lý do tại sao a buộc con quay lại với việc học tập khi con mơ màng lang thang vô định trong những suy nghĩ mơ hồ của mình… Ba không muốn buông tay, cha không muốn tự mình cắt đi sợi dây vì cha sẽ mất con và con sẽ như con diều kia, rơi xuống!

Người con trai đã nhận ra những suy nghĩ sai lầm của mình trước kia, cậu xúc động ôm lấy bố.

Bài học của câu chuyện.

Cha mẹ cần nhớ, những ranh giới, những nguyên tắc kỷ luật là những sợi dây giúp điều hướng con diều để nó không bay đi một cách vô định và rơi xuống vào một lúc nào đó. Tuy nhiên sợi dây cần đủ dài, đủ chăc chắn và cần được thay đổi, điều khiển liên tục để không cản trở quá mức khả năng bay cao của con diều.

Đôi khi chúng ta cảm thấy mình có thể thanh đạt hơn, đạt được những thành tựu to lớn hơn, lên được những đỉnh cao của vinh quang cũng như quyền lưc nhanh hơn trong cuộc sống nếu chúng ta không bị ràng buộc với gia đình, mái ấm hay quê hương của mình. Nhưng, chúng ta không nhận ra rằng gia đình, những người thân yêu của chúng ta giúp chúng ta vượt qua giai đoạn khó khăn trong cuộc sống với sự hỗ trợ của họ và khuyến khích chúng ta đạt đến những tầm cao hơn trong cuộc sống. Họ không giữ chúng ta,họ đang hỗ trợ chúng ta. Đừng bao giờ tự tay cắt bỏ nó.

Comments