Truyện giáo dục thái độ sống cho Teen- Đừng phán xét!

Câu chuyện được đề xuất: Cha và con trên tàu tốc hành

Thái độ, hành vi cần thay đổi

Khi bạn hành động hoặc trình bày bày tỏ ý kiến, suy nghĩ hoặc đánh giá về một người, sự việc, tình huống hoặc vấn đề cụ thể dựa trên quan sát, trải nghiệm hoặc suy luận cá nhân của mình, đó chính là bạn đang phán xét. Phán xét là liều thuốc kịch độc, nó không chỉ gây tổn hại đến người bị phán xét mà nó còn âm thầm bào mòn năng lực, giết chết cảm xúc và ngăn cản hạnh phúc đến với chính kẻ phán xét. Phán xét có thể gây ra những hậu quả như: cản trở sự phát triển cá nhân, làm cho trẻ dần trở nên thiển cận, không thể nhìn xa hơn việc thắng hay thua, luôn trong trạng thái bực bội, lo lắng, cô đơn và có thể mắc các vấn đề về sức khỏe tâm thần khác…

Khi có con hay phán xét mọi người, mọi thứ, cha mẹ cần có những can thiệp giáo dục cụ thể. Và kể cho con nghe hoặc giới thiệu cho con đọc câu chuyện sau đây là một gợi ý tốt.

phán xét là liều thuốc độc cho chính mình

Trên một chuyến tàu nọ có hai cha con ngồi bên nhau. Người cha đã già và có khuôn mặt khắc khổ, cậu con trai khoảng 20 tuổi với khuôn mặt rất háo hức. Ngồi đối diện hai cha con là một cặp vợ chồng có vẻ sang trọng.

Câu con trai háo hức nhìn ra ngoài cửa sổ tàu,thi thoảng anh ấy lại hét lên…

“Bố nhìn kìa, cây cối đang đi phía sau chúng ta!”

Bố anh mỉm cười, gật đầu và trìu mến nhìn anh. Chàng trai thu hút sự chú ý của một cặp vợ chồng ngồi gần đó, họ nhìn hành vi trẻ con của anh ta với vẻ thương hại. Đột nhiên, cậu bé lại kêu lên…

“Bố ơi, nhìn kìa, mây đang chạy cùng chúng ta!”

Cặp vợ chồng lại nhìn sang hai bố con, thấy cậu thanh niên có vẻ mặt khá khôi ngô nhưng lại hành động như một đứa trẻ lên 5 ngốc nghếch, họ chép miệng ngao ngán.

“Bố ơi nhìn kìa….”

Bực mình vì sự náo động, hai vợ chồng nhìn ông già và nói: “Ông nên đưa con trai đi khám bác sĩ giỏi. Anh ta có khuôn mặt không đến nỗi nào, y học phát triển có thể có chút hy vọng”.

Ông già mỉm cười với cặp vợ chồng và nói: “Tôi đã vừa làm vậy. Chúng tôi đang từ bệnh viện về nhà, con trai tôi bị mù từ khi mới sinh ra và hôm nay là ngày đâu tiên nó mới có được đôi mắt như mọi người.”

Đạo đức của câu chuyện:

Mỗi người trên hành tinh này đều có một câu chuyện. Đừng phán xét mọi người trước khi bạn thực sự hiểu họ. Sự thật có thể làm bạn ngạc nhiên.

Cậu thanh niên ngày đầu tiên có đôi mắt để nhìn, cái nhìn thật trong sáng. Cặp vợ chồng kia có đôi mắt sáng từ khi chào đời nhưng lại chỉ nhìn thấy những mảng tối, đó là bởi nó đã bị che mờ bởi sự phán xét.

Comments