Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua sống xa hoa nhưng không hạnh phúc và không thỏa mãn. Một ngày nọ, nhà vua gặp một người phục vụ làm công việc chăm sóc cây cảnh trong khuôn viên cung điện. Anh ta luôn vui vẻ, vừa ca hát vừa làm việc dù trời năng chang chang hay rét căm căm. Những cây cảnh anh chăm sóc lúc nào cũng tươi tốt, đẹp đẽ và tạo không khí tích cực cho mọi người. Điều này làm Nhà vua mê mẩn; Tại sao Ngài, Đấng cai trị tối cao của đất nước, lại luôn cảm thấy buồn chán, tẻ nahtj và u ám trong tâm trí, trong khi một người lao động thấp hèn lại có nhiều niềm vui như vậy?
Nhà vua hỏi người thợ vườn, 'Sao ngươi vui thế?'
Người đàn ông trả lời: 'Tâu bệ hạ, tôi chỉ là một người lao động, không giỏi giang, không mạnh mẽ, nhưng tôi và gia đình tôi cũng không cần quá nhiều - chỉ cần một mái nhà che đầu và thức ăn ấm áp để no bụng thôi. Và với công việc này tôi thực sự đáp ứng được cho tất cả những nhu cầu đó của gia đình mình, vì thế tôi luôn vui vẻ và biết ơn nhà vua, biết ơn cuộc sống này”
Nhà vua mang câu chuyện đó nói với cố vấn đáng tin cậy nhất của mình. Sau khi nghe câu chuyện, cố vấn nói: 'Thưa bệ hạ, người thợ vườn đó vẫn vui vẻ vi anh ta vẫn chưa gia nhập "Câu lạc bộ 99".'
'Câu lạc bộ 99? Và đó là gì thế?” Nhà vua hỏi.
Người cố vấn trả lời: 'Để thực sự biết Câu lạc bộ 99 là gì, chỉ cần bỏ 99 đồng vàng vào một chiếc túi và để nó trước cửa nhà người thợ vườn này.'
Và nhà vua đã sai người làm việc đó, bỏ 99 đồng tiền vàng vào túi và để trước của nhà người thợ vườn.
Sáng hôm sau, khi người thợ vườn vừa bước chân ra khỏi cửa, nhìn thấy chiếc túi, anh ta hét lên vui mừng... có rất nhiều tiền vàng. Anh bắt đầu đếm chúng. Nhưng tiền quá nhiều, tâm trí thì bấn loạn, anh không thể đếm chính xác, lúc thì hơn 90 đồng khi thì hơn 100 đồng. Anh nghĩ chắc chắn là 100, vì đó là lẽ thường. Anh giao cho vợ vì phải vào triều làm việc không trễ giờ có thể bị phạt rất nặng nề.
Cả ngày hôm đó anh không thể tập trung làm việc, không thể ca hát. Hết giờ làm anh vội vã trở về với túi tiền lúc sáng của mình. Vợ anh thông báo chính xác là có 99 đồng tiền vàng.
Anh ấy tự hỏi, 'Điều gì có thể xảy ra với đồng tiền vàng cuối cùng đó? Chắc chắn sẽ không có ai để lại 99 đồng, nó phải là 100!'
Anh bắt đầu nghi vợ, nghi con và cũng có thể là anh đã đánh rơi 1 đồng tở chỗ nào đó. Anh ta bắt đầu tra khảo, dọa nat, rồi tìm kiếm mọi nơi có thể, nhưng đồng tiền cuối cùng đó vẫn không có tăm hơi. Cuối cùng anh ấy quyết định rằng mình sẽ làm việc chăm chỉ hơn bao giờ hết để kiếm được đồng tiền vàng thứ 100 đó.
Kể từ ngày đó, người đầy tớ đã thay đổi. Anh ta làm việc quá sức, gắt gỏng và đổ lỗi cho gia đình vì đã không giúp anh ta kiếm được đồng tiền vàng thứ 100 đó.
Và anh ấy đã ngừng hát trong khi làm việc.
Chứng kiến sự biến đổi mạnh mẽ này, nhà vua rất bối rối. Cố vấn nói: 'Thưa bệ hạ, người thợ vườn hiện đã chính thức gia nhập Câu lạc bộ 99.'
Anh ấy nói tiếp, 'Câu lạc bộ 99 là cái tên được đặt cho những người có đủ hạnh phúc nhưng không bao giờ thỏa mãn, bởi vì họ luôn muốn có thêm 1, và tự nhủ:
"Hãy để tôi lấy thứ cuối cùng đó và sau đó tôi sẽ sẽ hạnh phúc suốt đời."
Chúng ta có thể hạnh phúc với rất ít thứ trong cuộc sống, nhưng ngay khi chúng ta được trao thứ gì đó lớn hơn và tốt hơn, chúng ta lại muốn nhiều hơn nữa...và thậm chí nhiều hơn nữa! Chúng ta mất ngủ, mất hạnh phúc, tất cả những điều này là cái giá phải trả cho những nhu cầu và ham muốn ngày càng tăng của chúng ta.
Đó là "Câu lạc bộ 99"...
Không mất phí thành viên để tham gia, nhưng bạn phải trả giá bằng cả cuộc đời mình!
Comments
Post a Comment