"Những gì tôi nói là đánh lạc hướng. Những gì bạn nhìn thấy chỉ là ảo ảnh."
—Amit
Kalantri
Một
người đàn ông đạp xe tới biên giới Mexico-Mỹ, mang theo hai chiếc túi lớn trên
vai. Lính biên phòng Mỹ hỏi: “Có gì trong túi vậy?”
“Cát,” người đàn ông trả lời.
“Anh
định troll tôi sao” người lính biên phòng chế nhạo. "Hãy để tôi xem." Vì vậy,
anh ta lấy những chiếc bao đó xuống, đổ chúng ra và nhìn thấy. . . chỉ là cát.
Không bị thuyết phục, anh ta đã phân tích cát và phát hiện nó chứa . . . Không
có gì- ngoài cát. Đơn giản là nó chỉ là cát. Người đàn ông đi xe đạp gom lại cát của mình,
cho vào bao rồi qua biên giới.
Một
tuần sau, điều tương tự cũng xảy ra. “Có gì trong túi vậy?” Bộ đội biên phòng
yêu cầu. “Cát,” người đàn ông trả lời.
Người lính biên phòng vẫn không tin nên một lần nữa anh ấy lại làm các phân tích khác. Chắc chắn rồi,
những chiếc túi chỉ chứa cát. Người đàn ông đi xe đạp thu dọn đồ đạc và phóng
qua biên giới.
Thói
quen hàng tuần này tiếp tục trong khoảng một năm. Sau đó nó dừng lại.
Vài
tháng sau, người lính biên phòng bước vào một quán cà phê địa phương và nhìn thấy
“người cát” đang ăn trưa. Anh ta tiến tới chỗ người đàn ông và nói, “Này, tôi
biết anh đang buôn lậu thứ gì đó. Sự tò mò ám ảnh tôi, nó khiến tôi mất ngủ, nó
đang giết chết tôi. Xin hãy nói cho tôi biết—nó là gì vậy.”
Người
đàn ông nhấp một ngụm cà phê, mỉm cười với người lính biên phòng và nói: “Tôi
buôn lậu Xe đạp”.
Bàn
luận bên ngoài câu chuyện
Tất
cả chúng ta đều mê thứ mà các ảo thuật gia gọi là đánh lạc hướng “một hình thức
lừa dối trong đó sự chú ý của khán giả tập trung vào một thứ để đánh lạc hướng
khán giả khỏi một thứ khác.” Thật đáng ngạc nhiên khi điều này lại xuất hiện
thường xuyên trong cuộc sống – đặc biệt là trong kinh doanh và chính trị.
Comments
Post a Comment