Khổng Tử và đứa trẻ thần đồng- câu chuyện mà tất cả các bậc cha mẹ nên đọc


khong tu va cau be than dong

 

Một lần Khổng Tử đi du hành cùng các đệ tử. Khi sắp đến một ngôi làng nọ thì các đệ tử của ông kể cho ông nghe rằng trong ngôi làng đó có một cậu bé rất thông minh, có thể nói là thần đồng nghìn năm có một. Cậu bé đó không chỉ có kiến thức sâu rộng mà còn có suy nghĩ chín chắn và sâu sắc như một bậc hiền triết. Nghe vậy Khổng Tử liền nói với các môn đệ rằng ông muốn gặp cậu bé đó. Khi đến gặp và nói chuyện với cậu bé 6 tuỏi đó, ông không khỏi ngạc nhiên vì đó không chỉ là lời đồn. Sau vài câu chuyện nhỏ, ông hỏi đùa:

- Cháu có muốn giúp ta loại bỏ tất cả những điều bất thường và bất bình đẳng trên thế giới này không?'

'Nhưng tại sao?' cậu bé hỏi. “tại sao chúng ta cần làm điều đó. Nếu chúng ta san phẳng những ngọn núi, những con chim sẽ không có nơi trú ẩn. Nếu chúng ta lấp đầy sông sâu và biển cả, cá sẽ chết. Nếu trưởng thôn có nhiều quyền hành như người điên thì sẽ không ai biết họ ở đâu. Thế giới đủ rộng lớn để đương đầu với những khác biệt.”

Các đệ tử nhìn nhau và vô cùng ấn tượng với câu trả lời quá sâu sắc đó. Họ rời đi với cảm giác vô cùng ngưỡng mộ trước sự thông thái của cậu bé. Và khi họ đi đến thị trấn bên cạnh, một trong số họ nhận xét rằng tất cả trẻ em đều nên như vậy. Lúc này Khổng Tử mới nói:

'Tôi biết nhiều đứa trẻ thay vì chơi và làm những việc phù hợp với lứa tuổi của chúng lại bận rộn tìm hiểu thế giới. Không một đứa trẻ sớm phát triển trí tuệ nào làm được điều gì có ý nghĩa to lớn sau này trong cuộc đời vì chúng chưa từng trải qua sự ngây thơ và vô trách nhiệm lành mạnh của thời thơ ấu. Trẻ con phải là trẻ con, đó là điều mà tất cả trẻ em đều nên như vậy.

Và thực tế, lịch sử sau này chứng minh rằng Khổng Tử không sai.

Lời bàn.

Ngày nay chúng ta ngày càng thấy nhiều hơn những thần đồng, chúng ở khắp mọi nơi trên thế giới với những sự phát triển sớm đến mức kinh ngạc. Chúng tham gia vào các hoạt động chính trị, các tổ chức nhân đạo, các tổ chức khác như bảo vệ môi trường, chống chiến tranh, phòng chống xâm hại hay thế giới giải trí với những phát biểu sâu sắc, chấn động. Và tất cả nhân loại đều mong chờ ở họ…

Ở một mức độ phổ biến hơn, chúng ta vẫn đang ca ngợi, khuyến khích, thúc đẩy, tôn vinh những dứa trẻ mầm non, tiểu học với những hoài bão lớn lao, suy nghĩ thấu đáo, hiểu chuyện, và học tập, làm việc với những mục đích rõ ràng, chiến lược bài bản, phát biểu như cán bộ tuyên giáo. Và chúng ta có chút thất vọng khi nhìn lại con mình vẫn thích chơi hơn học, vẫn vô trách nhiệm với tương lai, chẳng nghĩ cho bố mẹ…

Những lúc như vậy hãy nhớ lời Khổng: Trẻ con phải là trẻ con, đó là điều mà tất cả trẻ em đều nên như vậy.

Comments