Chuyện không chỉ để cười- Sức tàn phá của những chuyện tầm phào.

 

Một nhà vật lý thiên văn đang giảng bài tại một trường đại học địa phương về số phận của các hệ thống năng lượng mặt trời. “Mặt trời hiện đang ở giữa vòng đời của nó,” anh giải thích với khán giả. “Trong khoảng 5 tỷ năm nữa, nó sẽ trở thành một ngôi sao khổng lồ và ngay sau đó sẽ phát nổ. Tất nhiên số phận của trái đất sẽ kết thúc”

Đột nhiên, một người phụ nữ ở phía sau giảng đường nhảy lên và hét lên: “Thầy nói bao nhiêu năm cơ ạ?”

“Khoảng năm tỷ năm,” nhà khoa học trả lời.

“Ồ, cảm ơn trời phật, hú hồn” người phụ nữ trả lời, thấy nhẹ nhõm hẳn. "em tưởng thầy nói 5 triệu năm"

súc tàn phá của những chuyện tầm phào


Bài học cuộc sống

Có một thực tế là thanh thiếu niên hiện nay quan tâm quá nhiều đến những chuyện tầm phào, không chỉ xảy ra ở nhưng fan cuồng, những bạn trẻ có xu hướng đu trend mà dường như ở mọi bạn trẻ. Chúng đang tàn phá thời gian, cảm xúc, trí tuệ của các bạn trẻ một cách âm thầm nhưng hết sức khủng khiếp. Và dường như nó không hẳn hết khi các bạn trở thành người lớn.

Đừng nghĩ người phụ nữ trong câu chuyện trên là kỳ lạ, đáng cười, rất có thể bạn cũng đang như thế. Bạn có thường xuyên thấy mình phấn khích hoặc buồn bã về những điều không thực sự ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn không? Bạn có đang thầm hồi hộp trước mối tình lãng mạn của người nổi tiếng không? Hoàng Thùy Linh và Đen Vâu sắp làm đám cưới. Quang Hải và Chu Thanh Huyền đính hôn… Bạn có phẫn nộ trước vụ bê bối mới nhất của ông chủ Facebook và ông chủ Telsla không? Mọi người đều dễ bị ảnh hưởng bởi kiểu mất tập trung đó. Các chính trị gia hiểu điều này và sử dụng nó để thu hút chúng ta bỏ phiếu cho họ. Các nhà quảng cáo sử dụng nó để bán cho chúng ta những sản phẩm mà chúng ta không cần. Các tổ chức tin tức tận dụng nó mỗi ngày. Nhưng bạn không cần phải cắn câu của họ. Khi bạn thấy mình đang mải mê với điều gì đó mà khi suy ngẫm lại hóa ra là không liên quan - hãy để nó qua đi. Thật là một sự nhẹ nhõm to lớn khi loại bỏ được gánh nặng thêm đó. . . và thực sự, không phải tất cả chúng ta đều có những điều quan trọng hơn để suy nghĩ sao?

Sẽ có nhiều người nói rằng như thế là lạc hậu, là thiếu hiểu biết, là vô cảm… vì mọi thứ trên đời đều có liên quan với nhau. Vâng, có thể họ đúng, nhưng chúng ta có rất nhiều điều cần quan tâm, những thứ chúng ta có thể thay đổi được mà chúng ta còn bỏ đấy không làm, thì những thứ vượt khỏi tầm kiểm soát của chúng ta xin hãy để đấy và đợi các nhà khoa học hướng dẫn cụ thể ta phải làm gì để cứu… mặt trời. Khi đó hãy hành động

Bàn luận bên ngoài

Bạn có thể nghĩ về những câu chuyện phiếm về người nổi tiếng và những vụ bê bối chính trị nhỏ nhặt như những tiếng ồn xung quanh không quan trọng. Nhưng thực tế chúng có tính ăn mòn khá cao. Như những giọt nước nhỏ mỗi giây vào tảng đá Ngược lại với những gì bạn có thể mong đợi, nghiên cứu đã chỉ ra rằng bộ não con người xử lý những cơn khủng hoảng lớn tốt hơn so với những khó chịu nhỏ nhặt dai dẳng. Tại sao? Hãy nghĩ về sự khác biệt giữa một đường ống nước bị vỡ và một vòi nước nhỏ giọt. Nếu đó là một vụ vỡ lớn, chúng ta được lập trình để chuyển sang chế độ khẩn cấp, gọi thợ sửa ống nước và sửa nó. Mặt khác, một rò rỉ nhỏ ít khẩn cấp hơn (thậm chí chúng ta có thể không nhận thấy nó) và có thể không được sửa chữa. . . vì vậy nó có thể gây ra nhiều thiệt hại theo thời gian.

Đối với chúng ta, những điều như chuyện tầm phào và những vụ bê bối nhỏ nhặt có thể khiến chúng ta cảm thấy giống như những đường ống nước bị vỡ, nhưng thực ra chúng là những vòi nước nhỏ giọt. Không có cách nào để giải quyết hoặc loại bỏ chúng. Rốt cuộc, bạn không thể sửa chữa một cuộc hôn nhân ở Hollywood và bạn không thể ngăn các chính trị gia nói dối. Vì vậy, một khi bạn bắt đầu lo lắng về chúng, chúng sẽ ở lại trong não của bạn - trừ khi bạn nỗ lực có ý thức để loại bỏ chúng.

Nếu bạn đang cố gắng xác định liệu điều gì đó có thực sự quan trọng hay không, hãy tự hỏi bản thân: Liệu một năm nữa tôi có quan tâm đến nó không? Liệu tôi có còn nhớ nó sau một năm nữa không? Thế còn trong mười năm nữa thì sao? Nếu câu trả lời là không, bạn có thể thở phào nhẹ nhõm và thừa nhận rằng điều bạn lo lắng có lẽ không quan trọng đến thế.

Comments