Thật đáng kinh ngạc, cô ấy thấy sự tồn tại của con!- Một cảnh báo quan trọng mà mọi cha mẹ cần lưu tâm.

 

Cô ấy thấy sự tồn tại của con


Một buổi tối cuối tuần cả gia đình quyết định đi ăn tại một nhà hàng địa phương như một phần thưởng cho thành tích học tập của con gái đầu. Mỗi người đều đã có cho mình một thực đơn, ngay cả Mít - cô gái út mới 6 tuổi. Vì cuộc trò chuyện xoay xung quanh chủ đề 'người lớn' về nghề nghiệp tương lai, về giá trị cuộc sống nên cô bé Mít mũm mĩm ngồi đó một mình ngơ ngác và bơ vơ. Khi cô phục vụ đến bàn để nhận những thực đơn theo yêu cầu của từng người, cô ấy đến chỗ Mít sau cùng.

“Cô bé đáng yêu, cô muốn ăn gì nào, hãy yêu cầu và nhà hàng chúng tôi sẵn sàng phục vụ?”  cô ấy hỏi với giọng thật dễ thương pha chút hài hước.

Từ lúc bước chân đến nhà hàng đến giờ mới có người nhắc đến mình nên Mít hào hứng trả lời: “Cháu sẽ ăn đùi gà rán, khoai tây chiên và một cốc coca thật lớn”.

“Không” , Mẹ cô lập tức quay sang và nói lớn.  “Cô bé sẽ ăn một đĩa salad nhỏ với nước sốt ít béo, ức gà nướng, cà rốt và một chút ít cơm”.

“Và thêm một ly sữa ít béo nữa” , cha cô nói thêm.

Người phục vụ dường như phớt lờ bố mẹ cô bé hoặc vờ như không nghe thấy, cô cúi xuống nhìn Mít và hỏi, “Quý cô thích tương ớt nguyên chất hay tương ớt trộn sốt mayonnaise cho món đùi gà rán của mình”?

Mít hào hứng lắm nhưng cố gắng ra vẻ như một qúy cô và nói, “Làm ơn cho cháu thêm một ít hành tây chiên ở trên. Ồ, và đặt một vài miếng dưa chuột và rau diếp thật nhỏ lên trên để làm vui lòng bố mẹ cháu. Cảm ơn rất nhiều".

“Một phút nữa đồ sẽ đến, thưa quý cô”- cô phục vụ nói rồi bắt đầu đi vào bếp.

Có một sự im lặng choáng váng khi cô rời đi. Cuối cùng Mít nhìn mọi người trong gia đình và nói:

“Mọi người biết gì không? Thật đáng kinh ngạc! Cô ấy nhìn thấy con, cô ấy nghĩ con là con người thật!”

Một vài suy nghĩ vụn vặt.

Bạn đã bao giờ cảm thấy như mình đang bị phớt lờ, bị bỏ qua? Bạn có bao giờ cảm thấy mình không quan trọng, không được tính đến? Như thể không ai quan tâm đến bất cứ điều gì bạn nói?

Khi người khác không chú ý đến sự hiện diện của chúng ta, chúng ta cảm thấy như thể chúng ta là đối tượng cần được duy trì, tránh xa hoặc cố định, hơn là những con người thực sự cần được đối xử tôn trọng và đàng hoàng. Mặt khác, khi ai đó lắng nghe chúng ta, chúng ta cảm thấy được yêu thương và cảm thấy chân thật.

Nhu cầu được đón nhận, cảm giác thuộc về là nhu cầu mãnh liệt nhất của con người, và nó càng mãnh liệt hơn đối với một đứa trẻ. Không đáp ứng được nhu cầu chính đáng đó, bạn đừng nghĩ rằng mình đang chăm sóc con và càng đừng bao giờ hy vọng dạy được gì tốt đẹp cho con!

Quan điểm của bạn thế nào? Hãy để lại ý kiến ở phần bình luận. Chia sẻ câu chuyện như cách để ủng hộ Hải nếu thấy nó có ý nghĩa.

Comments