Hãy mài rìu của bạn

 

hay mài riu của bạn


Hải Châu là một cô bé chăm chỉ và đầy quyết tâm. Đặc biệt cô rất thích học ngoại ngữ để có thể thực hiện giấc mơ du học của mình. Cô học miệt mài mỗi ngày với rất nhiều sách vở, bài tập. Thời gian đầu, cô thấy kỹ năng của mình có tiến bộ rõ rệt, điểm số ở lớp khá cao. Nhưng sau đó, việc học trở nên khó khăn với cô, những từ mới cứ trượt đi khỏi đầu cô mỗi khi cần sử dung, kỹ năng nói, nghe của cô không được nâng cao, chỉ có nguyên tắc ngữ pháp thì có vẻ ổn. Cô rất buồn! Thấy vậy bố cô gợi ý cô nên đọc những cuốn sách về học cách học, thay đổi phương pháp học, dành nhiều thời gian hơn để vui chơi và tếp xúc với người nước ngoài ngoài đời thực khi vui chơi. Hải Châu không đồng ý nói rằng cô phải học ở trung tâm, ở trên lớp và không có thời gian dành cho các việc không chính thống đó. Nghe vậy bố cô kể cho cô nghe một câu chuyện như sau:

Ngày xửa ngày xưa, có một người tiều phu khỏe mạnh xin việc làm cho một người buôn gỗ và anh ta đã nhận được việc làm. Mức lương thực sự tốt và điều kiện làm việc cũng vậy. Vì lý do đó, người tiều phu quyết tâm làm hết sức mình.

Ông chủ đưa cho anh một chiếc rìu và chỉ cho anh khu vực nơi anh phải làm việc.

Ngày đầu tiên, người tiều phu mang về 18 cây. “Chúc mừng,” ông chủ nói. “Hãy tiếp tục theo hướng đó!”

Được thúc đẩy bởi lời nói của ông chủ, người tiều phu đã cố gắng nhiều hơn vào ngày hôm sau nhưng chỉ chặt được 20 cây. Ngày thứ ba anh ta còn cố gắng hơn nữa và hạ được 22 cây. Rồi ngày thứ tư anh lại chỉ chặt được 18 cây, và càng ngày anh càng chặt được ít cây hơn mặc dù vẫn có gắng hết sức. Đến ngày làm việc thứ 15, số cây anh chặt được chỉ còn là 10

“Chắc mình đang mất sức”, người tiều phu nghĩ. Anh ta đến gặp ông chủ và xin lỗi, nói rằng anh ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Lần cuối cùng bạn mài rìu của mình là khi nào?" ông chủ hỏi.

"Mài rìu ư? Tôi chưa mài nó lần nao từ khi làm cho ông. Tôi không có thời gian mài rìu. Tôi bận chặt cây quá..."

Chút suy ngẫm:

Kết thúc mỗi ngày và nhìn lại những gì bạn đã làm. Bạn đã làm những gì bạn có thể. Chắc chắn có một số sai lầm ngớ ngẩn và vô lý đã len lỏi vào; hãy cố mà quên chúng đi càng sớm càng tốt. Ngày mai là một ngày mới; hãy bắt đầu nó một cách tốt đẹp, thanh thản và với một tinh thần phấn chấn để không bị vướng bận bởi những điều vô nghĩa cũ kỹ của bạn.


Comments