Hai
người đàn ông gặp nhau trên đường. Họ là bạn nhau và cũng mới gặp nhau ba bốn
tháng trước. Một trong số họ trông rất suy sụp so với lần gặp cuối cùng. Thậm chí
anh ta còn còn có vẻ hơi kích động và bực bội. Thấy vậy người bạn kia ân cần hỏi
anh ta.
- Mới có vài tháng thôi mà hỡi người bạn trẻ trung vui vẻ của tôi. Thế giới này đã làm gì với bạn mà khiến bạn trở nên già nua và nhăn nhó như thế này?
Người
bạn trả lời:
-
Ồ, bạn yêu quý, bạn không biết đâu, thời gian qua là thời gian quá khủng khiếp
với tôi. Bạn biết đấy, ba tháng trước một người chú của tôi qua đời và ông ấy để
lại cho tôi 400 triệu.
-
Hừm. chia buồn với bạn” người kia nói. “à mà, tôi thực sự không coi đó là một vấn
đề. Có cái gì khác không?"
-
uhm, chưa hết đâu, bạn thấy đấy, hai tháng trước, một người anh họ của tôi lại qua
đời và để lại cho tôi 800 triệu
-
Ồ! Xin chia vui…à à, chia buồ cùng bạn. Vậy có vấn đề gì vậy?
-
Bạn không hiểu. Bạn thấy đấy, tháng trước, bà cố của tôi qua đời và bà để lại
cho tôi gần 1 tỷ
Người
bạn lắc đầu và nói:
-
Được rồi, tôi đoán là tôi không hiểu điều gì đó đang xảy ra với bạn qua những lời
kể của bạn. Tôi hiểu rằng các thành viên trong gia đình bạn đã qua đời và tôi
có thể hiểu được nỗi đau và sự mất mát của bạn. Nhưng xét cho cùng, kết quả là
bạn đang được ban phước vượt xa những gì hầu hết chúng ta có thể hy vọng.
- Không, bạn thực sự không hiểu, người đàn ông khốn khổ kia trả lời. Bạn thấy đấy, tháng này, gần hết tháng rồi mà… không có gì cả…không thấy ai có dấu hiệu sẽ..ra đi…
Thấy
gì qua câu chuyện này.
Có
vẻ như lấy cái chết để viết một câu chuyện hài hước là không hợp lý phải không?
Nhưng thực tế thì chúng ta có thể gặp nhiều, rất nhiều điều tương tự trong cuộc
sống. Đó là chúng ta thường tập trung vào những gì chúng ta không có, kêu ca,
phàn nàn, đau khổ, oán trách và suy sụp về nó và mù quáng với những gì chúng ta
đã có và đang có.
Đó
chính là sự vô ơn.
Quan điểm của bạn thế nào? Hãy để lại ý kiến ở phần bình luận. Chia sẻ câu chuyện như cách để ủng hộ Hải nếu thấy nó có ý nghĩa.
Comments
Post a Comment