Giáo dục trẻ qua những câu chuyện phật giáo (phần 4)- Giá trị của trải nghiệm.

 

giá trị của trải nghiệm-chuyện phật giáo


Câu chuyện số 1: Học giả đốt sách.

Xưa có một vị học giả là một triết gia nổi tiếng khắp thế giới. Ông đã dành phần lớn cuộc đời của mình để đọc hàng trăm ngàn cuốn sách khác nhau, thăm viếng những người uyên bác và thảo luận về cuộc sống. Một ngày nọ, có một nhóm tu sĩ đi ngang qua nhà ông. Họ rất ngạc nhiên khi thấy học giả mang hết sách của mình ra đốt. Họ chạy tới và nói: “Thưa Ngài, ngài là một học giả vĩ đại, lẽ ra ngài phải yêu sách hơn mọi thứ trên đời. Tại sao bạn lại đốt những cuốn sách này?” Học giả trả lời: “Trong nhiều năm, tôi đã cố gắng tìm ra sự thật trong những cuốn sách này. Nhưng tôi nhận ra rằng sự thật không thể gói gọn trong một cuốn sách. Kinh nghiệm là người thầy tốt nhất. Bạn rất dễ quên những gì bạn đọc về ý tưởng hoặc suy nghĩ của người khác. Nó mãi mãi là của người khác nếu bạn không thực sự trải nghiệm nó. Tuy nhiên, kiến ​​thức thực sự thu được từ trải nghiệm của chính bạn sẽ ở lại với bạn mãi mãi.” Các nhà sư nhận ra rằng người đàn ông này thực sự đã trở thành một vị Bồ Tát và không còn cần những ý tưởng được viết trong sách làm hướng dẫn nữa.

 

Bài học: Kiến thức học từ người khác vẫn mãi không thể là của mình nếu bạn không thực sự trải nghiệm nó, khi đó nó chỉ là rào cản, là bụi bẩn làm mờ tấm gương tâm thức phản ánh thế giới thực vào bạn. Kinh nghiệm là một người thầy thực sự.

Hãy đặt sách xuống và thưucj sự trải nghiệm đời sống thực trước mắt bất cứ khi nào có thể.

 

Câu chuyện số 2: Sách thánh.

Một đệ tử của Đức Phật có lần xin phép ghi lại những lời dạy của Ngài vào một cuốn sách. “Xin Đức Phật cho phép con ghi lại lời củ người. Nó sẽ là sách thánh. Nó sẽ hướng dẫn chúng con khi chúng con nghi ngờ và bối rối,” đệ tử nói. Đức Phật không trả lời mà kể cho đệ tử nghe một câu chuyện như sau

 “Ngày xưa có một vị tu sĩ vĩ đại có nhiều tín đồ. Các đệ tử của ông đã ghi lại tất cả những lời nói của ông vào một cuốn sách. Bất cứ khi nào các môn đồ phải làm điều gì, trước tiên họ sẽ tra cứu sách. Một ngày nọ, nhà sư vĩ đại đó đang đi qua một cây cầu gỗ, chẳng may trượt chân và rơi xuống sông. 'Cứu cứu!' nhà sư vĩ đại hét lên, 'Tôi không biết bơi!' Thay vì giúp đỡ thầy của mình, những người đệ tử theo ông bắt đầu giở sách để tham khảo và cuống cuồng nói với ngài. 'Xin đại sư hãy đợi' họ nói, 'Chúng con đang xem qua cuốn sách thánh để xem hướng dẫn phải làm gì nếu ai đó bị rơi khỏi cầu.'

Và khi họ còn đang cuống cuồng lật từng trang sách để tìm hướng dẫn thì nhà sư vĩ đại đã chìm dần trong nước và chết đuối.

Người đệ tử của Đức phật nghe xong thì tỉnh ngộ và không ghi chép lại lời thầy của mình nữa.

Bài học: Đừng mù quáng làm theo một cuốn sách thiêng liêng mà hãy sử dụng lẽ thường của bạn, cái mà tâm thức bạn mách bảo trong bối cảnh cụ thể đó. 

 

Câu chuyện số 3. Tầm quan trọng của hành động.

Một người đàn ông ngoan đạo tên là Nhẫn sống trong một ngôi làng nhỏ. Làng anh có ba mươi gia đình. Tất cả người dân trong làng đều vô cùng kính trọng và ngưỡng mộ ông. Họ tin rằng ông là người duy nhất thực hành những gì ông rao giảng cho họ. Một ngày nọ, cả làng tập trung tại một đám đất trống đầu làng để ông dạy họ tầm quan trọng của đức kiên nhẫn. Khi dân làng đng lục đục kéo đến chỗ đã định thì thấy ông Nhẫn đang dọn dẹp một chỗ ngồi sạch sẽ cho mình. Nhưng khi ông vừa dọn xong thì người hàng xóm của ông đã vội ngồi luôn lên chỗ đó. Ông Nhẫn nói: “Không sao đâu; Tôi sẽ ngồi chỗ khác.” Ông lại kiên nhẫn dọn dẹp một chỗ khác, nhưng khi vừa dọn xong thì lại có người khác ngồi xuống trước khi ông kịp ngồi. Ông Nhẫn thấy vậy mỉm cười và quyết định tự mình dọn dẹp toàn bộ nơi này và mời người cuối cùng ngồi vào chỗ. Khi mọi người đều có chỗ sạch sẽ và phù hợp để ngồi thì trời cũng đã khuya không thể tiến hành buổi giảng được nữa, nhưng không sao mọi người đều cảm thấy thấm thía. Một người trong số họ đứng lên nói: Thưa ông Nhẫn, hôm nay tất cả dân làng đã thực sự học được đức kiên nhẫn từ ông dù ông chưa giảng. Mọi người đều cảm thấy xấu hổ vì sự ích kỷ của của chính mình và thấy rất rõ kiên nhẫn là gì và nó quan trọng như thế nào. Chính hành động thực tế của ông mạnh hơn mọi lời rao giảng.

Đạo đức: Hãy thực hành những gì bạn giảng.

Comments