Câu chuyện số 1: Tên trộm và ông chủ
Một
lần nọ, một tên trộm vào nhà Thiền sư khi ngài đang thiền định. Khi tên trộm đi
tìm tiền tạo nên những tiếng động, Thiền sư nói: “Đừng làm phiền ta. Tiền ở
trong ngăn kéo. Anh có thể lấy nó." Tên trộm rất ngạc nhiên nhưng nhanh
chóng dọn sạch ngăn kéo. Thiền sư liền nói: “Hãy để lại cho tôi một ít tiền
đóng thuế”. Vì vậy, tên trộm đã để lại một số tiền. Khi anh ta quay đi, Thiền
sư gọi lớn, “Anh thậm chí còn không cảm ơn tôi.” Tên trộm rất sốc trước sự bình
thản của người đàn ông nên nhanh chóng cảm ơn rồi bỏ chạy. Vài ngày sau, tên trộm
bị bắt. Khi thiền sư được gọi đến làm nhân chứng, ngài nói: “Người đàn ông này
không ăn trộm bất cứ thứ gì. Anh ấy thậm chí còn cảm ơn tôi vì số tiền tôi đưa
cho anh ấy.” Tên trộm rất ngạc nhiên trước lời nói của Thiền sư. Từ ngày đó trở
đi, anh ta không còn trộm cắp và trở thành đệ tử của Thiền sư.
Bài
học:
Lòng từ bi giúp người ta đi theo con đường đúng đắn.
Câu chuyện số 2: Bài học cuối cùng của vị thiền sư.
Một thiền sư tuổi đã cao sắp qua đời, vào phút lâm chung, các đệ
tử của ông đang ngồi xung quanh và chờ đợi sư phụ truyền đạt lại cho họ những
kiến thức uyên thâm về cuộc đời và vũ trụ.
Vị thiền sư chỉ yên lặng và nhắm mắt. Bỗng, ông cất tiếng hỏi
các đệ tử của mình:
“Các con có biết cách nào diệt trừ được cỏ dại không?”
Ai nấy đều ngỡ ngàng, không ngờ sư phụ của mình lại chỉ hỏi một
câu đơn giản như vậy.
Một đệ tử nói:
“Có thể dùng xẻng xúc hết cỏ dại ạ!”
Vị thiền sư khẽ gật đầu cười nhẹ sau khi nghe xong. Một đệ tử
khác lại nói:
“Có thể dùng lửa để đốt cỏ ạ!”
Thiền sư vẫn mỉm cười. Người đệ tử thứ ba quả quyết:
“Thưa thầy, có thể rắc vôi lên cỏ, sẽ diệt sạch cỏ dại!”
Vị đệ tử thứ tư tiếp lời:
“Phương pháp của họ chưa đúng, theo con phải cắt bỏ gốc rễ, đào
sạch rễ thì cỏ mới biến mất hoàn toàn được”.
Sau khi các đệ tử nói xong, vị thiền sư nói:
“Các con nói đều hay. Từ ngày mai, các con sẽ chia mảnh vườn đầy
cỏ dại này ra cho riêng mỗi người, hãy loại trừ cỏ dại theo cách riêng của mỗi con.
Chúng ta sẽ kiểm tra lại khu vườn vào giờ này năm sau”.
Đúng một năm sau khi ra sức diệt cỏ, các đệ tử đã cùng nhau ngồi
nhìn lại mảnh vườn. Rõ ràng họ đã tìm mọi cách để diệt trừ cỏ dại, nhưng không
hiểu sao cỏ dại đều vẫn mọc lại như cũ. Họ tò mò không biết sư phụ mình đã thực
hiện theo cách nào, bèn đến thăm khu vườn của vị thiền sư quá cố.
Kỳ lạ thay, khu vườn um tùm dày đặc cỏ dại ban đầu đã không còn
nữa, thay vào đó là toàn những hoa màu rực rỡ. Các đệ tử chợt ngộ ra: “Hóa ra
trồng hoa màu là cách tốt nhất để loại bỏ cỏ dại”.
Họ ngồi xuống trên mặt đất rợp bóng cây, mùa màng đã chín rộ,
nhưng người thiền sư năm ấy nay đã qua đời. Đây là bài học cuối cùng mà sư phụ
đã truyền lại cho họ, những người đệ tử xúc động rơi nước mắt vì biết ơn.
Cách tốt nhất để loại bỏ cỏ dại trong vùng đất hoang, đó chính
là trồng trọt. Khi ta gieo trồng những hạt giống tốt và nuôi dưỡng chu đáo thì
cỏ dại không có nhiều đất để mọc lên nữa và ta sẽ có một vườn đầy hoa thơm, quả
ngọt.
Việc tu dưỡng nhân tâm cũng như vậy. Trong mỗi người đều có 2
loại chủng tử các "hạt giống" xấu và tốt. Khi ta thường xuyên trau
dồi nhiều tư tưởng tích cực, suy nghĩ tốt đẹp, lời nói dễ nghe và những hành
động nhân ái thì những tư tưởng xấu xa, lời nói khó nghe, hành động ác sẽ không
có cơ hội phát tác, và rồi ta sẽ có một tâm trí trong sáng, an yên, thiện lành,
sống đời hạnh phúc...
Nam Mô A Di Đà Phật!
Câu chuyện số 3: Vượt qua sông.
Một lần nọ, có một lữ khách trên đường đi đến một con sông. Anh ấy nghĩ, 'Để tiếp tục cuộc hành trình của mình, mình phải bằng cách nào đó vượt qua con sông này.' Tuy nhiên, không có cây cầu hay chiếc thuyền nào để vượt qua nó. Người du khách nảy ra ý tưởng và làm một chiếc bè bằng cỏ và cành cây. Anh dùng bè để qua sông. Khi sang đến bờ bên kia, anh nhận ra chiếc bè đã hữu ích như thế nào. Anh ta nghĩ, 'Tôi vui mừng vì đã vượt qua sông. Chiếc bè này rất hữu ích với tôi. Tôi có nên mang nó theo suốt cuộc hành trình còn lại để tránh phải cần đến nó lần nữa không?' Khi người đàn ông đang ngồi suy ngẫm thì một nhà sư xuất hiện và đọc được suy nghĩ của anh ta. Ông khuyên: “Đừng mang theo bất kỳ hành lý nào trên hành trình sắp tới của bạn. Hãy để lại chiếc bè cho những du khách có hoàn cảnh khó khăn khác được hưởng lợi từ nó.” Người du khách đồng ý và đi theo con đường của mình.
Bài
học:
Chia sẻ kinh nghiệm của bạn để mang lại lợi ích cho người khác.
Câu chuyện số 4. Hãy giận nỗi đau nếu có thể.
Một
vị sư trẻ đang ngồi khóc tấm tức bởi bị một người đàn ông ném viên đá vào người.
Thầy của anh nhìn thấy vậy bèn đến bên hỏi thăm. “Chắc hẳn con đang rất đau!”
Sư thầy nói. “Vâng, đau và giận ạ”, vị sư trẻ trả lời. Kẻ đó đã vô cớ ném con bằng
một viên đá lớn: “Con giận ai?” Sư thầy hỏi: “Tất nhiên là con giận người đó.” Sư
thầy mỉm cười nói: “Là hòn đá đã đập vào con, không phải người đó đạp vào con.
Vậy tại sao con không giận hòn đá?”. Sư trẻ trả lời “Con không giận hòn đá. Bởi
vì hòn đá không có ý định đập vào con. Nó chỉ là một vật vô tri. Hòn đá bất lực.
Hòn đá do người đó ném ra. Vì thế con tức giận với người đó.” Vị sự thầy ôn tồn
nói với sư trẻ: “Này con, hãy nghe đây, theo logic đó của chính con thì con
không nên tức giận với người đàn ông đó. Con nên tức giận với nỗi đau. Bởi vì
con người cũng giống như đá- Bất lực trước nỗi đau.”
Bài
học:
Vì vậy, nếu hiểu được lối suy nghĩ này, nó sẽ giúp chúng ta xây dựng sự hiểu biết,
lòng từ bi và sự tha thứ.
“Hận
thù không chấm dứt bằng hận thù, mà chỉ bằng tình yêu; đây là sự thật vĩnh
cửu.” – Đức Phật
Câu chuyện số 5. Lòng tốt và kết quả.
Ngày
xửa ngày xưa, tại một ngôi làng yên bình ẩn mình giữa những ngọn núi tươi tốt
và dòng sông chảy, có một cậu bé tốt bụng, luôn giúp đỡ mọi người với nụ cười rạng
rỡ và trái tim nhân hậu. Cậu thích khám phá khu rừng và chơi đùa bên bờ sông,
nơi anh thường gặp đủ loại sinh vật.
Một
buổi sáng nắng đẹp, cậu tình cờ gặp một con chim nhỏ nằm trên mặt đất, cánh của
nó bị thương và không thể bay được. Con chim kêu yếu ớt, đôi mắt đầy sợ hãi và
đau đớn. Lòng cậu bé hướng về chú chim nhỏ, không chút do dự, cậu nhẹ nhàng bế
nó lên trong tay.
“Tôi
sẽ chăm sóc bạn,” cậu bé thì thầm nhẹ nhàng, ôm con chim vào ngực và mang nó về
nhà, làm cho nó một chiếc tổ ấm cúng để nó có thể được chăm sóc tốt nhất.
Trong
nhiều ngày, cậu bé chăm sóc chú chim nhỏ với sự quan tâm và lòng từ bi không
lay chuyển. Mặc dù vậy nhưng cánh chim vẫn không có dấu hiệu lành lại, và cậu
bé càng ngày càng lo lắng.
Một
buổi tối, cậu đang ngồi bên bờ sông ngắm mặt trời lặn ở đường chân trời thì
nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng sau lưng. Quay lại, anh nhìn thấy một ông già
thông thái với nụ cười thanh thản trên khuôn mặt.
“Xin
chào, chàng trai trẻ tốt bụng, từ bi” ông già vui vẻ nói. “Ta thấy cậu không
vui. Nói cho ta biết, cậu đang gặp rắc rối gì?”
Cậu
bé chia sẻ nỗi lo lắng của mình về chiếc cánh bị thương của con chim, giọng ông
đầy buồn bã và bất an. Ông lão chăm chú lắng nghe, gật đầu suy tư khi cậu nói.
“Xin ông đừng gọi con là cậu bé tốt bụng, nếu con chim không phục hồi được đôi
cách thì con đâu phải là người tốt”
“Con
ơi,” ông già nhẹ nhàng nói, “đôi khi, dù đã cố gắng hết sức, chúng ta cũng
không thể thay đổi được quy luật tự nhiên. Cánh chim có thể không bao giờ lành
lại nhưng điều đó không làm giảm đi lòng tốt mà bạn đã thể hiện. Dù kết quả có
thế nào, lòng trắc ẩn của bạn đã mang lại sự an ủi và an ủi cho một sinh vật
đang cần giúp đỡ, và đó là một món quà không thể đo lường được.”
Cậu
bé ngẫm nghĩ những lời của ông lão, cảm thấy một cảm giác bình yên tràn ngập
trong mình như một làn gió nhẹ. Đột nhiên, anh hiểu rằng lòng tốt thực sự không
nằm ở kết quả hành động của chúng ta mà nằm ở sự chân thành trong ý định và
lòng từ bi sâu sắc của chúng ta.
Cậu
bé tiếp tục chăm sóc chú chim nhỏ với tình yêu thương và sự dịu dàng, chấp nhận
rằng có một số việc nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Mặc dù cánh chim
không bao giờ lành lại nhưng nó tìm thấy niềm an ủi và tình bạn khi có sự hiện
diện của cậu, và họ cùng nhau chia sẻ nhiều khoảnh khắc vui vẻ và tình bạn.
Và mặc dù con chim nhỏ cuối cùng đã ra đi, ký ức về nó vẫn sống mãi trong trái tim cậu, một lời nhắc nhở về sức mạnh chuyển hóa của tình yêu thương và lòng bi mẫn – một bài học rút ra từ lời dạy của Đức Phật, ánh sáng vĩnh cửu dẫn dắt chúng ta trên con đường hạnh phúc và an vui.
Comments
Post a Comment